"Em kể anh nghe chuyến đi về xứ Quảng.
Tháng sáu nắng ngợp trời, êm ả máy bay phi.
Quảng Bình nắng.
Mộ Cụ Giáp đơn sơ phong thủy hữu tình.
Thắp nén nhang kính thành dâng lên Người bao nỗi kính yêu.
Nghĩa trang Trường Sơn cỏ xanh mướt một màu.
Trời có nắng bỗng dưng như rợp lại.
Họ nằm đây giữ mãi tuổi thanh xuân. Hàng bia mộ khắc ngôi sao đất nước.
Thành cổ Quảng Trị im lìm bất khuất.
81 ngày đêm in trên tấm phù điêu...
Ai cũng khóc nấc lên.
Khi nghe thư chàng trai Thái Bình viết về cho vợ.
Đời người lính - sao chuyện nào cũng rất đỗi hùng anh.
Rồi chuyến đi đến những bãi biển xanh.
Cát trắng, nắng vàng và bãi đá không hề biết Nhảy.
Nước suối Moọc xanh như màu cây lá.
Mát lạnh đến rùng mình giữa trưa hè oi ả, nắng nôi.
Bãi cát dài nóng bỏng tận xa xôi.
Người ta bảo vùi xuống đây trứng chín.
Động Thiên Đường với nhũ đá vô cùng kỳ vĩ.
Ông bụt bên này, chú voi nhỏ và cô gái bên kia....
Tạo hoá cũng tuyệt vời đến thế kia anh.
Ban cho đất nước ta rừng vàng biển bạc.
...
Trải nghiệm này ý nghĩa hơn khi đi cùng đồng đội.
Cùng hét hò, cùng kể chuyện, hát ca. Uốn éo bên nhau ra hàng ngàn bức ảnh.
Kể nhau nghe chuyện con cái, gia đình.
Em muốn kể anh nghe vài ngày xa "mình".
Đã học hỏi và biết đến bao điều tươi đẹp.
Và thật tự hào về đất nước thân yêu!"
Những câu thơ hết sức giản dị và đậm chữ "tình" trên được cô giáo Đinh Thị Hồng Thắm ngẫu hứng viết lại khi đến với mảnh đất Quảng Bình đầy nắng và gió trong chuyến tham quan du lịch hè năm 2024 do Công đoàn và trường THCS Vĩnh Quỳnh tổ chức. Chừng ý câu thơ cũng diễn tả được vẻ đẹp và giá trị của Quảng Bình cũng như tình cảm của các đồng chí cán bộ, giáo viên, nhân viên nhà trường khi đến với nơi đây.
Cùng nhìn lại một số hình ảnh được ghi lại trong hành trình thầy cô trường THCS Vĩnh Quỳnh về với Quảng Bình thân yêu.
Chỉ với 5 ngày ngắn ngủi thầy cô nhà trường đã được tham quan, trải nghiệm, về nguồn tại Quảng Bình. Chuyến đi cũng là dịp để gắn kết thêm tình đồng nghiệp và sẵn sàng khởi đầu một năm học mới tiếp theo.